Tưởng chừng như mọi chuyện đã ổn
Đã hơn 10 năm trôi qua từ khi tôi nhận biết về rối loạn lưỡng cực, chứng bệnh với những đợt lên xuống bất thường của cảm xúc và tinh thần. Trong suốt hành trình này, mỗi khi trạng thái hưng cảm hay trầm cảm đến, tôi thường cần đến sự hỗ trợ của thuốc, liệu pháp tâm lý, và nhiều sự điều chỉnh về lối sống. Nhưng rồi, cách đây hơn 9 tháng, tôi nghĩ mình đã đạt được sự cân bằng khi ngưng thuốc và duy trì các thói quen tốt về cảm xúc và công việc. Mọi thứ có vẻ như đã ổn.
Tôi cảm thấy vui vẻ, tràn đầy năng lượng và sự tự tin để quản lý các mối quan hệ gia đình, bạn bè, và cả tài chính của mình. Nhưng giờ đây, nhìn lại những tháng ngày ấy, tôi nhận ra rằng thực chất mình đã trải qua một đợt hưng cảm nhẹ, chỉ là nó tinh vi hơn nhiều so với những lần trước. Để rồi, khi cảm giác mệt mỏi, lo âu, và trầm cảm nhẹ đang bắt đầu trở lại, tôi mới nhận ra, những suy nghĩ hành động trong 9 tháng trước của tôi bị ảnh hưởng bởi cơn hưng cảm nhẹ.
Cơn hưng cảm nhẹ lần này tinh vi hơn
Cơn hưng cảm nhẹ lần này không đi kèm với các hành vi bộc phát rõ ràng như trước đây, mà dường như ẩn dưới lớp vỏ bọc của các thói quen lành mạnh và sự kiểm soát cảm xúc. Tôi tự hào vì mình không tiêu xài một cách bốc đồng và vẫn duy trì được thu nhập tương đối ổn định. Nhưng nếu bình tâm lại, tôi nhận ra rằng mình đã chi tiêu nhiều hơn cần thiết và ít tiết kiệm hơn. Đôi khi tôi dễ nổi nóng với gia đình và bạn bè. Mặc dù sự tranh luận không quá căng thẳng, nhưng tôi biết những sự bất đồng đó gây khó chịu cho những người xung quanh.
Suy nghĩ của tôi trở nên nhanh nhạy hơn, và tôi có thể làm việc rất hiệu quả dù chỉ ngủ 5-6 tiếng một ngày. Nhưng khi nhìn lại, tôi hiểu rằng đó là biểu hiện tinh vi của cơn hưng cảm: sự thôi thúc mạnh mẽ, sự tự tin về bản thân và niềm tin rằng tôi có thể kiểm soát cảm xúc ở lần này
Trầm cảm nhẹ: Điểm dừng để nhìn lại và điều chỉnh
Bây giờ, khi các dấu hiệu trầm cảm nhẹ bắt đầu trở lại, tôi đã biết rằng mình cần điều chỉnh lối sống và quay về với những kỷ luật đã giúp tôi duy trì sự ổn định trước đây. Cơ thể tôi hiện đang cần giấc ngủ dài hơn – khoảng 7-9 tiếng mỗi đêm thay vì 5-6 tiếng trước đây. Cảm giác lo âu, hoang mang nhẹ bắt đầu xuất hiện, nhưng tôi cảm thấy mình có khả năng chủ động đối phó.
Việc đối mặt với những cảm giác trầm cảm và lo âu không dễ chịu, nhưng tôi đã hiểu rõ rằng trạng thái này cũng chính là cơ hội để tôi luyện tập chánh niệm, điều tiết lại giấc ngủ và duy trì hoạt động thể thao. Sự mệt mỏi về cả thể chất và tinh thần đôi khi thật sự rất nặng nề, nhưng nó là dấu hiệu nhắc nhở tôi về tầm quan trọng của việc quay lại với bản thân và cân bằng lại cuộc sống.
Sự can thiệp của Đông Y và tầm quan trọng của sự hỗ trợ
Một trong những yếu tố khiến tôi may mắn là sự can thiệp kịp thời từ bác sĩ Đông Y. Khi tôi quyết định ngưng thuốc, bác sĩ Đông Y đã giúp tôi có được giấc ngủ sâu hơn, từ việc chỉ ngủ 3-4 tiếng với nhiều lần thức giấc lúc 2-3 giờ sáng, tôi đã có thể ngủ trọn 5-7 tiếng. Nhờ đó, tôi không rơi vào tình trạng thiếu ngủ nghiêm trọng như các đợt hưng cảm trước.
Sự hỗ trợ từ bác sĩ Đông Y không chỉ giúp tôi điều chỉnh giấc ngủ, mà còn góp phần giảm thiểu những tổn hại tài chính và tình cảm mà cơn hưng cảm có thể gây ra. Tôi nhận ra rằng, dù đã trải qua rất nhiều lần lên xuống của cảm xúc, sự hỗ trợ chuyên môn từ bác sĩ vẫn là điều vô cùng cần thiết, đặc biệt khi bạn đang cố gắng điều trị mà không dùng thuốc.
Bài học từ cơn hưng cảm nhẹ: Hãy luôn duy trì sự thận trọng và tỉnh táo
Nhìn lại, tôi nhận ra rằng quyết định ngưng thuốc dù đã chuẩn bị rất kỹ càng vẫn không thể hoàn toàn ngăn cản những đợt hưng cảm quay lại. Dù đã bỏ đi sự ghen ghét, đố kị, kỳ vọng phi thực tế, cơn hưng cảm vẫn tìm được cách để quay lại – lần này với một lớp vỏ tinh vi hơn, khiến tôi dễ dàng tin rằng mình đã kiểm soát tốt. Điều này nhắc nhở tôi rằng, không bao giờ được chủ quan với bất kỳ dấu hiệu nào, cho dù chúng có “lành mạnh” đến đâu.
Sự kiên trì với quá trình chữa lành phải đi đôi với sự tỉnh táo và tinh thần chánh niệm, vì ngay cả những thói quen tốt cũng có thể trở thành cái cớ để che giấu đi trạng thái không ổn định của cảm xúc. Và trên hết, tôi hiểu rằng mỗi lần trầm cảm hay hưng cảm đều mang đến những bài học quan trọng, là cơ hội để tôi học cách yêu thương và trân trọng bản thân.
Quan sát sự “vô thường” của cả hưng cảm, lẫn trầm cảm
Chấp nhận việc mình có thể sẽ còn trải qua nhiều lần hưng cảm hay trầm cảm trong cuộc sống, tôi đã không còn nhìn chúng như những trở ngại mà như những chặng dừng để hiểu rõ hơn về chính mình. Tôi học cách tha thứ cho bản thân mỗi khi cảm thấy mệt mỏi hay lo âu, không phán xét những hành vi chi tiêu hay tranh luận đã xảy ra trong đợt hưng cảm trước. Tôi biết rằng mình còn một hành trình dài để đi, nhưng với sự hỗ trợ từ gia đình, bạn bè, bác sĩ và chính bản thân, tôi tin rằng mình sẽ không đơn độc.
Việc mắc rối loạn cảm xúc lưỡng cực không chỉ là sự thử thách về mặt cảm xúc và tinh thần, mà còn là cơ hội để trưởng thành và phát triển bản thân một cách chân thực nhất. Trong từng bước đi, tôi học cách lắng nghe những thay đổi nhỏ nhất trong cơ thể, từ nhịp tim đến giấc ngủ, từ sự lo lắng nhẹ đến niềm tin đang dần vơi đi. Và qua tất cả, tôi hiểu rằng, dù là hưng cảm hay trầm cảm, tất cả đều là một phần của hành trình trở về chính mình.
Sự chánh niệm, kiên nhẫn và yêu thương bản thân
Qua bài viết này, tôi hy vọng rằng những ai đang mắc chứng rối loạn lưỡng cực có thể thấy mình không đơn độc, và dù cơn hưng cảm hay trầm cảm có quay lại, chúng ta vẫn có thể đối mặt với sự chánh niệm, kỷ luật và sự kiên nhẫn với chính mình. Rối loạn cảm xúc lưỡng cực là một phần của tôi, và chỉ cần tôi tiếp tục học hỏi và lắng nghe bản thân, tôi tin rằng mình sẽ vượt qua tất cả.
Chia sẻ từ một độc giả